Thứ Tư, 28 tháng 11, 2007

Hãy yêu anh em nhá !!!

Hãy yêu Anh Em nha !
Để mỗi buổi sáng thức dậy căn phòng xung quanh như rộng thêm ra,
bầu trời qua khung cửa sổ cũng như cao hơn
và những cơn gió như hát lên một giai điệu nhẹ nhàng khiến lòng anh tươi mát.




Hãy yêu Anh Em nha !
Để mỗi khi anh cầm phone là chuông điện thoại anh lại đổ dồn.
Để những gì anh trải qua cả ngày tóm gọn lại chỉ trong 5 phút.
Bỏ đi những nỗi buồn, giận dỗi, lo toan và giữ lại hết thảy những niềm hạnh phúc, sự vui vẻ




Hãy yêu Anh Em nha !
Để cho anh cảm giác con tim như nhảy ra khỏi lồng ngực khi đến chỗ hẹn sớm trước 5 phút.
Chỉ 5 phút thôi để anh biết rằng thật may mắn khi em còn có thể đến sớm
và 5 phút cũng đủ để anh hiểu anh mong em đến thế nào.



Hãy yêu Anh Em nha !
Để khi bàn tay anh đang run lên vì lo sợ,
thì ít ra, cũng còn một bàn tay khác sẽ run lên cùng với anh.




Hãy yêu Anh Em nha !
Để khi anh chợt thấy lạnh,
sẽ có một cái gì đó ấm áp rực lên trong con người anh khi nghĩ đến em.
Những người bất hạnh nhất trên đời khi lạnh chỉ có thể mặc áo mà thôi, đúng không em?




Hãy yêu Anh Em nha !
Để trái tim không còn phải có những lần thắt lại.
Để tình cảm thực sự là liều thuốc quý xoa dịu mọi đắng cay nhọc nhằn trong cuộc sống.



Hãy yêu Anh Em nha !
Để anh không bao giờ phải ướt một mình dưới một cơn mưa bất chợt.



Hãy yêu Anh Em nha !
Để mỗi khi đọc bất cứ một thể loại trắc nghiệm tình cảm nào,
người anh nghĩ đến đầu tiên cũng là em.



Hãy yêu Anh Em nha !
Để mỗi khi muốn buông xuôi mọi thứ thì anh chỉ cần nhắm mắt lại,
nghĩ đến em, và lại có thêm sức mạnh bước lên phía trước.



Hãy yêu Anh Em nha !
Để khi đôi tay anh dang rộng ra chờ đón em,
thì cũng là lúc con tim anh đang mong chờ vòng tay của em ôm chặt.




Hãy yêu Anh Em nha !
Để từng chiếc lá trên cây,
từng vì sao trên trời sẽ hóa thành những nốt nhạc hòa vào bài ca của chúng ta.




Hãy yêu Anh Em nha !
Để đơn giản thấy rằng ít ra trong cuộc sống này vẫn còn màu hồng,
vẫn còn vô số niềm vui và hạnh phúc.




Hãy yêu Anh Em nha !
Để người anh nghĩ tới sau khi đọc hết những dòng trên kia là em




Một lần nữa thôi.
Hãy yêuAnh Em nha !



Hãy yêu Anh Em nha !
Để mỗi khi anh giận dỗi,
sẽ có một người làm đủ mọi trò trẻ con anh thích, khiến anh mỉm cười.


From Desktop

Thứ Ba, 13 tháng 11, 2007

Sinh Nhật Hồng Nhi

Hix

Nhóm

Rainbow chúc mừng sinh nhật em !!!

Hix, nói đến sinh nhật thì riêng cảm nhận của anh là quá thành công.
Không ngờ anh em đống quá gần 20 mạng người.

Hix sao hôm nay làm biếng viết blog quá chắc để bởi nào viết tiếp.!!!

Nội dung hình Sinh Nhật Hồng Nhi được tổ chức tại Việt Nam - Hồ Chi Minh - Quận Bình Thạnh.




Phim Liveshow

































Thứ Bảy, 10 tháng 11, 2007

Câu chuyện Cafe !!!

ốc cafe không đường...
Cô vẫn thường thường nhớ lại những ngày quen anh...

Xưa kia cô không biết uống cafe, cho đó là thứ nước đắng nghét vô bổ. Song, khi quen anh rồi, hầu như tuần nào cũng theo anh đến quán, dĩ nhiên sau đó cafe thành bạn của cô.

Anh là chàng trai ưu tú. Đẹp trai, có chí tiến thủ... khi 2 người học Đại học, anh đã chú ý đến cô, một cô gái hiền lành có mái tóc đen dài. Cô thường thường không gây sự chú ý nhưng lại khiến mọi người quan tâm đến mình. Anh bảo: "Vì em mà anh được sinh ra!". Lời nói của anh quả khiến cô rung động.

Thế nhưng quen cô rồi, anh vẫn luôn không chỉ quan tâm đến mình cô. Bạn gái vây quanh anh đếm được hơn tá, anh đều đối xử tốt với họ. 12h đêm, nếu một cô nào đó khóc lóc than buồn chán, anh cũng sẽ lập tức đi ngay. Hoặc như, đang ngồi với cô, và nếu có ai đó gọi điện thoại bảo cần anh, thì anh cũng sẽ không từ chối. Giây đầu anh còn lưỡng lự, phút sau anh đã biến mất.

Cô lẳng lặng đón nhận mọi thứ, không nói năng gì.

Một ngày kia, cô đột nhiên nói: "Em muốn chia tay!".

Anh sững sờ, hỏi: "Anh làm gì sai? Bạn bè cần anh, không thể không đến!"

Cô bình thản khuấy cốc cafe "Không có đường, đúng không? Uống đi!"

Anh không hiểu ý cô muốn nói, nhưng vẫn hớp 1 ngụm.

"Đắng quá! Không ngon! Anh thích có đường!" , anh nhăn mặt.

Cô trầm tư, vẽ vẽ ngón tay trên mặt bàn "Cafe đắng nhưng có dư vị. Anh chỉ thấy đắng. Giống như tình yêu của em và anh, anh sẽ chỉ thấy đắng. Em cũng không thấy ngọt ngào. Cũng chẳng có ấn tượng mạnh mẽ. Vì thế... chia tay thôi!"

Cô bỏ đi. Cốc cafe đặc quánh lại.

Không quen anh nữa, nhưng cô đã có thói quen đến quán uống cafe không đường. Thỉnh thoảng nhớ lại chuyện cũ, cô không khỏi cảm thấy đau lòng. Giá như anh biết, cô ghét cafe đến đâu, mà vì anh, đến cafe không đường cô cũng đã quen thuộc. Anh vĩnh viễn không quan tâm đến chuyện đó. Mà nếu có, thì một thoáng chốc cũng sẽ quên hết. Con trai thường vô tâm như vậy.

Điện thoại rung lên "Cafe không đường đắng nhưng có dư vị. Anh đã lỡ bỏ mất dư vị của nó. Hãy cho anh nếm vị đắng cafe không đường, được không?"

Cô nhìn sang. Anh đang ngồi bàn bên kia, gương mặt trầm tĩnh, có vẻ chững chạc hơn trước nhiều. Cô gửi tin nhắn lại "Cốc cafe đã đổ rồi. Anh còn muốn uống lại?"

"Vậy thì," anh dịu dàng đến bên cô, "anh pha cho em cốc khác. Đắng ngọt, chúng ta cùng nếm!"

Mắt cô ướt nước.

Có lẽ cafe không đường bắt đầu ngọt rồi.

Bạn cũng nếm thử xem. Cafe không đường ngọt hay đắng?

--------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Đen cho em và sữa cho anh



Vào quán uống nước, em luôn gọi café đen, anh luôn gọi café sữa. Người ta mang nước ra, luôn luôn nhầm lẫn. Anh café đen. Em café sữa.

Em nhanh tay đổi hai món. Người bồi bàn đứng ngẩn ra, mặt đầy vẻ thắc mắc. Anh cười trừ. Đợi người ta đi, anh trách: “Sao không để người ta đi rồi em hãy đổi? Làm mất mặt anh quá!” Em cười phá lên: “Đằng nào cũng vậy. Đâu có gì mắc cỡ!”.

Em con gái mà lại thích café đen. Anh con trai nhưng rất thích café sữa.

Em bảo café đen nguyên chất, tuy đắng nhưng uống rồi sẽ mang lại dư vị, mà nếu pha thêm sữa thì sẽ chẳng còn cảm giác café nữa. Anh bảo café cho thêm tí sữa sẽ đậm mùi café hơn, lại còn cảm giác ngọt ngào của sữa… Anh và em luôn thế. Khác nhau hoàn toàn.

Anh và em không yêu nhau. Đơn giản chỉ là bạn bè. Mà không, trên bạn bè một chút. Gần giống như tình anh em. Nhưng em không chịu làm em gái anh. Em bảo, em gái có vẻ phụ thuộc vào anh trai, có vẻ yếu đuối, có vẻ… hàng trăm cái “có vẻ” và em không đồng tình. Anh cũng không muốn anh là anh trai của em. Anh trai suốt ngày phải lo cho em gái, bị nhõng nhẽo, vòi vĩnh đủ thứ. Anh không thể kiên nhẫn.

Lâu lâu em hẹn anh ra ngoài đi uống café. Em café đen, anh café sữa. Thỉnh thoảng buồn buồn anh lôi em đi vòng vòng, rốt cuộc cũng đến quán nước. Anh café sữa. Em café đen.

Anh có bạn gái. Bạn gái anh xinh xắn, rất dịu dàng, nữ tính. Đi với anh giống như một con thỏ non yếu ớt. Anh tự hào bảo, cô ấy không “ba gai”, bướng bỉnh như em.


Cafe đánh bọt được trang trí kem mầu, một cách thưởng thức được thanh niên ưa chuộng

Em có bạn trai. Bạn trai em đẹp trai, ga lăng, luôn chiều chuộng em. Đi với em, anh ấy không bao giờ khiến em tức chết. Em kiêu hãnh khoe, anh ấy thực sự là chỗ dựa vững chắc.

Hai cặp thỉnh thoảng gặp nhau. Em vẫn café đen. Anh luôn café sữa. Bạn trai em nói, anh đổi ly cho em. Em không chịu, café đen là sở thích của em. Bạn gái anh thắc mắc, anh không uống café đen như những người con trai khác. Anh nhún vai, café sữa hợp khẩu vị với anh. Trong lúc nói chuyện, thường thường anh và em vẫn cãi nhau. Bạn trai em luôn là người hòa giải. Bạn gái anh dịu dàng nói anh phải biết nhường nhịn con gái.

Cuối cùng anh là anh. Em vẫn là em.

Anh chia tay bạn gái. Cũng có thời gian chông chênh. Nhưng anh không hối tiếc. Anh và cô căn bản không hợp nhau. Dù cô ra sức chiều chuộng anh, nhưng anh vẫn thấy thiếu thiếu cá tính gì đó. Mà cá tính thiếu ấy mới thật sự hấp dẫn anh.

Em chia tay bạn trai. Có một lúc cảm thấy trống vắng. Nhưng em không hối hận. Em và bạn trai không tìm được tiếng nói chung. Dù anh ấy không khiến em bực mình, ít khi gây sự với em. Nhưng em vẫn thấy thiếu thiếu. Mà “thiếu thiếu” ấy làm em chán nản.

Anh và em không hẹn mà gặp nhau ở quán café cũ. Em gọi café đen. Anh gọi café sữa.

Người bồi đã quen với hai người. Anh ta không để nhầm chỗ nữa. Anh yên lặng. Em cũng không nói. Đợi người bồi đi, anh kéo ly café đen về phía mình, đẩy ly café sữa về phía em. Hôm đó hai người uống thử “khẩu vị” của người kia. Đêm ấy, anh nhắn tin cho em “Café đen hay thật! Anh bắt đầu thấy thích nó!”. Em nhắn tin lại cho anh “Café thêm sữa cũng rất tuyệt vời. Em sẽ uống café sữa…” Sau đó em và anh luôn đi cùng nhau, bất luận ở đâu, em cũng luôn gọi café sữa cho em và không quên gọi café đen cho anh…

Café đen hay café sữa đều là café, phải không? Tình yêu đắng hay tình yêu ngọt đều là tình yêu… chẳng phải sao?